THƠ VŨ NGỌC GIAO

THÁNG GIÊNG TÍM

nhân giỗ đầu thi sĩ Joseph Huỳnh Văn




tháng giêng đi biệt một người
tháng giêng khép một điệu cười mắt ai
tiếng chuông nào rớt trên vai
và, tôi - chiếc bóng đổ dài mỏi mê
tháng giêng đi biệt không về
cho ai ngậm chút buồn tê điếng hồn
tiếng chim nào gọi về chôn
bài thơ lau lách bên cồn đá đen
tháng giêng chiều chợt đỏ đèn
níu cơn gió lạnh về quen chỗ ngồi
ngặt ngừ , thuốc đốt khô môi
và ly rượu cạn nhìn tôi hững hờ
khuất trong mưa nắng ơ thờ
một bài thơ lạc bên bờ nhân gian.

2.1966

VŨ NGỌC GIAO